Thì Ra
Ưu tư
Ánh nắng chiều lung linh cuối ngày
Xuyên bao nơi lẳng lặng quay về
Sắp ngủ ngoan sau bao muộn phiền mệt nhoài
Lưu luyến chi đã từng miên man đường dài
Lao xao
Gió đong đưa chiếc lá trên cành
Mùa Đông gian nan cần chi ngọn ngành
Một đời xanh xao tàn úa đã đành
Rồi mai rơi rơi muôn nơi biết về phương nào
Tương phùng
Là duyên trêu ngươi đã vốn vô tình
Gặp nhau chẳng qua đâm thêm đau tim mình
Mong quên mong quên lời yêu xưa mông mênh
Xin lặng yên làm ngơ ngày qua đời
Có cần không - có cần không nhìn thấy nhau
Trăm năm nay - trăm năm sau
Người còn buồn!?
NK