Thứ Ba, 25 tháng 6, 2024

NỖI NIỀM CỦA THƠ

 Đôi khi thơ chỉ là mong ước được một lần buông bỏ

Nhắc đến người hòng vơi bớt nhớ thương
Nhiều lần đêm thao thức suốt canh trường
Là cứu cánh để ngày mai an nghỉ
Biết đâu biết đâu
Sau hóa thành thiên thần hay ác quỷ
Chấp niệm cả đời có rơi rớt mất em! ?
Biển với trời mỗi lúc một xa thêm
Bàn tay chạm hóa ra đường ly biệt
Còn tồn tại do ôm hoài tưởng tiếc
Sao không thử cùng
Tan lại chung mơ
Say cũng là
Biến thể của thơ
Hơi nồng thắp lửa thần kinh mộng mị
Tay nhớ bàn tay
Lòng hoài tri kỷ
Định mệnh vô tình thời cuộc hỗn mang
Luân hồi sau ta sẽ nối dỡ dang
Tìm lại thơ giữa dòng đứt quãng
Trút hết lệ mình dưới trời nắng hạn
Có nụ hôn nào nứt đất hồi sinh!?
NK

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2024

CÓ THỂ TRẢ LỜI?

 Chỉ hỏi rằng em nhớ tôi không!?

Mùa mưa giăng mắc sợi mây buồn
Tóc nhớ thôi xuôi từ ngăn trở
Đếm một đời
Có hết lá Sầu Đông!?
Đếm suốt nỗi đau lần tiễn biệt
Làm người ở lại mãi thành quen
Sâu những chia ly nghìn thương tiếc
Đêm đêm soi bóng nhạt ánh đèn
Cứ tưởng thời gian làm bôi xóa
Giang hồ trốn tránh - ký ức phai
Lên rừng cũng chỉ thân ở trọ
Bỏ phố nào hay nhớ càng đầy
Đếm cuối cùng xanh lá Sầu Đông
Đợi khi vàng rụng sẹo trong hồn
Rau Răm thành đạo run mãn nguyện
Cây Cải có cười giữa trời trong!?
NK

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2024

ĐÊM

 


Đêm tháng Năm chưa nằm đã sáng
Yêu tháng Năm như giấc mộng Ma-Bồ
Con tim nhỏ đếm nhịp buồn lẳng lặng
Ai yêu nhiều-Không quan trọng -Đừng so!
Mùa trở gió,mưa cũng dài như thể
Gõ trống canh trăm năm chợt mơ hồ
Giọt tàn tạ loạn cuồng thành dư lệ
Khóc một thời giông bão hóa đơn sơ
NK

Thứ Hai, 12 tháng 2, 2024

CHIỀU BAN MÊ

 


Cớ sao người bảo "Buồn muôn thuở "
Có lẽ gieo neo một chữ tình
Dã Quỳ rợp bóng như ngày nọ
Vàng phai cũng hóa biển mông mênh
Ngang qua thành phố Buồn muôn thuở
Gió thổi se se đúng thật buồn
Gẫm lòng không phải duyên cũng nợ
Bẻ hoài chưa gãy một tiếng thương
NK

Thứ Năm, 2 tháng 11, 2023

 Tôi người

Đường cũ quen đi
Người xưa quen nhớ
Tình si quen buồn
Lỡ lầm hai chữ cầm/buông
Một mai thức dậy
Vô thường biết đau!
NK

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2023

CÓ KHI CHỈ LÀ ...

 Hoài vọng bao ngày Trăng trong nước

Tự ngẫm chỉ là Hoa trong gương
Chờ đợi chạm vào nào đâu được
Khói hương hư huyễn đến vô thường
Ngày đó lâu rồi buồn cũng chết
Hư hao gầy guộc cũng cùng chôn
Mắt nhắm cho qua đời thấm mệt
Ngăn chia khi phụ lạnh buốt hồn
Thốc gió lưng oằn gánh thời gian
Dầm mưa tay vẫy đón canh tràn
Người đong tâm niệm bao lâu đủ!?
Hay chỉ nhìn nhau
Biết đá vàng!?
NK

Thứ Ba, 3 tháng 10, 2023

TỪ NGƯỜI

 Từ mưa một túm vô tình thả

Ngập ngụa làm tim hóa biển buồn

Từ mây u oán đem về hạ
Bốn phía chợt nhòa quên tiếng thương
Từ sông qua thác ghềnh tuôn chảy
Mất mát thành quen mãi đi xuôi
Phù sa vắng bóng dòng trơ đáy
Cây vẫn chờ xin chút ngọt bùi
Từ trăng phiền muộn đêm nằm thở
Đâu đó thềm xưa phủ lá vàng
Dấu vết một thời chân gác trọ
Giang hồ ai biết vốn đi hoang
Từ em năm ngón tay thầm lặng
Vuốt phải đời này nghe xót xa
Trái cấm hiển hình ra trái đắng
Tàn hơi được mất vẫn mình ta
NK