Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2024


THU NÀY MƯA

 


Mưa đã đổ nhiều Thu lạnh cóng
Co ro lạc điệu lá vàng rơi
Chiều đang trơ lẻ chìm vô vọng
Cô đơn giá buốt nhói tim người
Mây núi đau chừng quên tiếng thở
Buồn trông cánh nhạn lạc đàn bay
Kinh cầu buông bỏ lời tri ngộ
Thăm thẳm hồi chuông khóc xa bầy
Và có trong từng giấc chiêm bao
Bủa vây giăng mắc trọn nghẹn trào
Gió cuốn hồn nhiên về quá khứ
Tình ai còn dư vị ngọt ngào!?
NK

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2024

VẪN CÒN ĐEO BÁM

 


Bao năm vất vả né tránh "Mẹ thành công"
Mụ già bám dai như Đỉa
Cô con gái non tơ thì luôn lẩn trốn
Cứ ngỡ rằng vận mệnh kia đành chọn
cố vẫy vùng sao?
bất lực đến căm gan!
Nụ cười dù nở cỡ tan hoang
Nước mắt đọng ngầm-mạch chưa từng khô cạn
Nắng cháy người lê bàn chân chai sạn
Mưa lội lầy dầm áo ướt băng đêm
Thức trắng canh trường bi hài kịch phải xem
Rải mớ tư tâm từng sợi kén-lời thơ ứa máu
Mùa đến mùa đi nhân quả nào đến đậu?
Cuộc vụng đau tình đau đáu hồn riêng
Tóc vẫn mọc trên đầu
Tim-kim độc đâm xuyên
Đường về cuối buổi hoàng hôn lịm chết
Cay đắng phủ đời mùa vui cạn hết
Vệt hoang mang vắt vẻo chặn ngang mày
Thất thập cận kề tay vẫn trống bàn tay
Hỉ nộ ái ố thói quen nghe nhàm chán
Sâu giục trong hồn một phen dấy loạn
Mai kiếm tìm
Chém chết mẹ thành công!
NK

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2024

NƠI TRÚ ẨN

 

Có rừng có núi có sông
Có dòng thơ nhỏ trộm trông thiếu thời
Đêm nhìn sao chực chờ rơi
Ngày dang nắng đốt thở hơi chín Hè
Lén tìm đôi chút hương quê
Còn đâu đó thuở vụng về xa xưa
Chân còn lặn lội sớm trưa
Một đời phiêu bạt cũng chưa hiểu mình
Thân hồ hải mộng điêu linh
Trong mơ cố giữ lấy tình vác vai
Phí hoài mang tiếng thân trai!
NK


Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2024

VẦN KHÓ GIEO

 


Từ Saigon trực chỉ Ông Đồn
Ngợm người xe pháo cứ dập dồn
Lươn lẹo tinh ranh không thì ngỏm
Mưu ma khôn khéo vẫn bồn chồn
Sống như kẹp giữa bao lằn đạn
Hút chết lạnh lưng chợt hết hồn
Cờ phướng giăng giăng mừng đại lễ
Đảm đương chu tất í mặt...buồn!
TB Câu cuối khó quá,nhờ bạn nào giúp đỡ!
NK

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2024

NGÀY XƯA TÔI ĐÃ YÊU EM

 

Chỉ một ngày thôi thiếu vắng em
Mà nghe rấm rứt giữa Tim mềm
Ai hay xa xót chừng như biển
Lại trắng vô ngần đêm với đêm
Chờ người như thể chờ hơi thở
Mòn mỏi thời gian nghẹn đáy sầu
Đã yêu mới biết là ngăn trở
Sẽ chết nửa hồn khi vắng nhau
Đìu hiu bên phố người qua lại
Đường đổ mưa phùn chân bước lê
Em mùa luân vũ sao ngừng hái
Những cội buồn ta ướt dầm dề
Đừng bỏ ta ngang chiều đơn lẻ
Rướm lệ tủi thân lạc lõng hồn
Đừng quên vừa chuốc ta nhiều thế
Ngàn đắm say cùng dấu môi hôn
Vẫn biết em nằm ngăn Tim nhỏ
Mà cố kiếm tìm khắp muôn nơi
Tội ta hờn dỗi nhiều vậy đó
Em có thèm chia chút ngậm ngùi!?
NK
Tất cả cảm xúc:
Phương Ngo, To Dang và 50 người khác


Thứ Ba, 25 tháng 6, 2024

NỖI NIỀM CỦA THƠ

 

Đôi khi thơ chỉ là mong ước được một lần buông bỏ
Nhắc đến người hòng vơi bớt nhớ thương
Nhiều lần đêm thao thức suốt canh trường
Là cứu cánh để ngày mai an nghỉ
Biết đâu biết đâu
Sau hóa thành thiên thần hay ác quỷ
Chấp niệm cả đời có rơi rớt mất em! ?
Biển với trời mỗi lúc một xa thêm
Bàn tay chạm hóa ra đường ly biệt
Còn tồn tại do ôm hoài tưởng tiếc
Sao không thử cùng
Tan lại chung mơ
Say cũng là
Biến thể của thơ
Hơi nồng thắp lửa thần kinh mộng mị
Tay nhớ bàn tay
Lòng hoài tri kỷ
Định mệnh vô tình thời cuộc hỗn mang
Luân hồi sau ta sẽ nối dỡ dang
Tìm lại thơ giữa dòng đứt quãng
Trút hết lệ mình dưới trời nắng hạn
Có nụ hôn nào nứt đất hồi sinh!?
NK