MƠ DALAT Ủ MEN NGƯỜI
Đalat dốc đồi leo chồn chân
Quanh quẩn đi lâu-Ngó thì gần
Đúng nhà sát cạnh-Xa cửa ngõ
Như tình mong mãi chẳng gần hơn
Hoa trổ bốn bề chưa riêng đóa
Cho người lưu luyến hướng nhìn ta
Chợt biết bẽ bàng thân khách lạ
Lạnh nghe Mưa phủ giọt vỡ òa
Con đường reo vi vút hàng Thông
Như thác gần bên xối xuống lòng
Nỉ non từng đợt chân trôi dạt
Đạp xuống cô liêu giữa ngọn buồn
Ta ngủ cùng sương,thức cùng Trăng
Mua đêm canh trắng,bán lụy phiền
Mai về một góc Saigon phố
Dalat ngập ngừng gieo nhớ quên
Có một đóa Hồng mang cất giấu
Bao lâu không nỡ nhặt cánh tàn
Em đi hờ hững nào đâu thấu
Tình ta…
Chùng chập nỗi cô miên
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ