SAY!
Sóng sánh màu lưu ly huyết nhục
Miên mang chiều thanh thản phố xưa
Một mình là hiểu sâu mình nhất
Đau có trăm năm cũng chưa vừa
Chén rượu tràn men dựa tràn theo
Dòng từ ly ngập ngụa hồn sầu
Ai chém vào tim mà nhức buốt
Vết thương nào đo cạn nông sâu!
Bóng cũng ngã xoài sau khấp khởi
Tàn canh
Tàn mộng
Cạn ly bôi
Tiếng Trăng rên xiết thiên niên đợi
Cuội gãy cành đa,nợ khó đòi!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ