QƯỞ!
Xương da cũng lắm nỗi niềm!
Đau nhau cứ gạ-chẳng hiềm cớ chi!
Đường phân vân-Lối sân si
Mùa qua vụng khắc
Bấc Chì nông sâu!
Đau vì ngỡ sẽ còn nhau
Hết mùa loan phụng đã nhàu gối chăn
Một đời du tử chân quen
Mơ cao tay Nhạn mờ Trăng giang hồ
Bên đường phục ngáy ó o
Lầu son vốn dĩ vực bờ sắc không
Đau ta còn giọt máu hồng
Bao năm quyết giữ
Bại vong thình lình
Da xương đà trót thành tinh
Không đầu thai được tại mình kém tu!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ