KHÉP MẮT
Lời tình đã cũ để buông xuôi!
Mênh mang canh cánh nặng kiếp người
Tháng Bảy mùa Ngâu mưa oằn lá
Phất phơ chiều lạc chút ngậm ngùi
Mộng tình dù đẹp cũng chơi vơi
Hoang mang ray rứt chuyện ta người
Tổ kén con Tằm vương tơ kiệt
Dù trong dù đục cố gượng cười
Gặp lần khôn dại thắt tim côi
Đau ta nhung nhớ suốt một đời
Ô Thước giăng về miên viễn giấc
Có đủ dài nơi ấy cuối Trời?
Nhặt lá ngày mưa cố lấp vùi
Những dòng định mệnh vắng tin vui
Nay mưa còn ướt bờ vai nọ
Là để yêu thương mượn thay lời
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ