XEM NHƯ BÀI SỐ 4
Tim già bỗng chợt hóa non
Tình đem cất giấu tình còn đầy tim
Bất ngờ tìm gặp lại em
Sau bao ngăn cách đá mềm rêu xanh
Mong người trong mỗi tàn canh
Mới hay năm tháng chỉ xanh thêm chồi
Luyến thương là đấy
Thường thôi
Chỉ cần khơi lại
Bồi hồi cháy lên
Xin nhường
Nghìn lẻ một đêm
Chọn ngay hơi ấm thân quen đôi lần
Đường xưa
Nẽo cũ
Hương thân
Yêu ai cũng chỉ mong ngần ấy thôi
Vội lên
Đã muộng màng rồi!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ