MONG UỐNG CẠN ĐỜI NHAU
Ôi chao!Mưa cứ vùng vằng trách
Lòng mãi lê thê giọt vắn dài
Xòe tay cố đếm bao gương mặt
Vượt khỏi đời nhau đến phôi phai
Ôi chao!Sủng ướt chiều sang lối
Những dáng thân quen biền biệt xa
Hình như lá rớt đang về cội
Sáu mươi là mốc được phong già!
Ôi chao!Em có từng đâu đấy?
Trong góc tim buồn nghe tiếng thơ?
Chua ý cay hồn khê che đậy
Như đêm Cú rúc giễu tình khờ
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ