ĐÓN MƯA ĐÊM
Nặng đã rơi rồi nhẹ cũng rơi
Đều tai vang nhẹ tiếng ru hời
Mưa từ tiền kiếp miên mang lại
Chở những bâng khuâng ở cõi người
Mát rượi bờ vai,mắt lại cay
Như xa nhung nhớ tự bao ngày
Bàn tay nhòe lệ,lau vầng trán
Ơn em
Hơi thở biết hao gầy
Tưới sủng mùa vui ấp ủ đầy
Dù cơn mộng mị vuột qua tay
Quầng sâu đêm trắng thường tô vẽ
Một nép nhân gian một lạc bầy
Nằm đợi Sao chìm,Mây phủ Trăng
Mong hôm ngờ nghệch thẹn với lòng
Ướt dầm suối cạn nuôi đồng cỏ
Cây mục hư rồi lại trổ bông!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ