LÀ NHỮNG THÁNG TƯ
Tháng Tư mưa đến cơn vần vũ
Đất nẻ liền da,lòng bớt hanh
Mùa xưa còn đọng nhiều thác lũ
Mà tưởng vết thương đã kéo lành
Lớn trong binh biến-ta thời loạn
Xin chút bình yên thật nhọc nhằn
Mới cũ cuối cùng ra lãng đãng
Cũng đều như Cuội ở trên Trăng
Thôi kệ!Chứng nhân tròn một kiếp!
Mỹ nhân-Danh tướng vẫn tàn tro!
Một đời khổ lụy nào thương tiếc
Xin ai còn lại gặp bến bờ!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ