TRỞ VỀ MÁI NHÀ XƯA
Xưa còn đôi chút buồm căng gió
Thích dạo gần xa đuổi ảo hư
Nên đường xa mãi chim về tổ
Ngoái lại biệt tăm chỉ cười trừ
Xưa còn đủ máu giang hồ chảy
Thích lội thác ghềnh ỷ sức trai
Màn Trời chiếu Đất đâu ngán ngại
(chỉ sợ nhanh trôi tháng năm dài)
Bây giờ gối mỏi mắt đã mờ
Tim lạc vần gieo nhịp của thơ
Sợ những bôn ba đường dậy sóng
Sợ mưa rơi ướt chút đợi chờ
Bây giờ tâm ý đà khánh kiệt
Còn vài năm nữa đã sáu mươi
Đợi chết vốn là điều khắc nghiệt
Lo toan cho trọn nốt kiếp người
Hai mươi năm trước từng tụ hội
Một thuở tung hoành ngạo thế nhân
Hợp tan bao dạo say chìm nỗi
Nay thử hồi tâm lấy một lần
Cố nhân gặp lại tình nguyên vẹn
Dẫu dấu thời gian đã hằn sâu
Tôi anh chén cũ bày ra sẳn
Lại chuốc lời xưa lúc bạc đầu
Còn mấy năm đời thôi chẳng so
Chung tay ta bắt nhịp câu hò
Vì nhau để lại vài kỷ niệm
Không đẻ ra tiền cũng ra thơ
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ