NGUỘI!
Loay hoay cũng về lại lối buồn
Nam Bắc bây giờ đã chùn chân
Xếp những ưu phiền lau gác trọ
Xông pha chi nữa-nhọc tấm thân!
Chưa phải an cư vẫn tạm nhàn
Chờ mưa gió tạnh, đợi Xuân sang
Nếu may lại sống vài năm mọn
Lại há mồm vui được mấy lần
Một góc riêng mình chờ Trừ Tịch
Cội nguồn là thứ trót lãng quên
Lá rụng ơ hờ đâu là đích?
Đường qua năm tháng lắm nhục hèn
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ