DƯỚI GIÓ GIANG HỒ
Tay nải giang hồ quẩy lên vai
Nhẹ tênh đồ đạc-nặng tháng ngày
Lại trôi lại cuốn vào lốc xoáy
Lại trống quanh mình-chẳng còn ai!
Hai bánh xe lăn, đường muôn dặm
Một hồn thương tật,góc con con
Một ta ngơ ngác bùn bụi lấm
Một giấc chiêm bao đã mỏi mòn
Đôi cánh tay gầy đang cố giữ
Giữ chiều ở lại với khói lam
Giữ cánh buồm xa đừng viễn xứ
Giữ con tim mệt muốn yên nằm
Chừng đó mặt người,nơi tới lui
Hương xưa khe khẻ lãng quên mùi
Ngụp lặn hơi mình ao quê lạ
Đục trong sao cũng sẽ chôn vùi
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ