CHÀO ĐÔNG!
Rõ là Đông!Gió vờn buốt rát!
Gót giang hồ đắng chát lòng say
Ước cho tàn cuộc mơ này
Yên thôi ray rức tháng ngày bâng quơ
Lời mong đợi-câu chờ vắng bóng
Chuỗi nhục hèn tuyệt vọng dâng lên
Lấy đâu gan cứng dạ bền?
Chỉ còn biển đục bấp bênh thuyền chìm
Nhịp bấn loạn con tim thương tật
Mãi nương nhờ được mất hư vô
Giang tay một mảnh cơ đồ
Xưa còn nguyên vẹn bây giờ lấm lem
Tung hoành chốn không em vô vị
Say ngất cười-tri kỷ còn ai?
Một mai,rồi lại một mai
Em qua sương gió sờn phai áo tình
Chi lận đận,ta xin dừng khóc
Ngưng vẫy vùng ô trọc từng quen
Tạ người
chấp chới đường Trăng
Để sau còn nhớ
gối chăn ngút ngàn
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ