THÁNG TƯU TRƯỜNG LẠI NHỚ THANH ĐA
Bờ mưa xưa đó ngày trốn học
Ngồi ngắm sang sông nghĩ vu vơ
Cư xá triều cường nơi nơi ngập
Hương của Ngọc Lan thoảng bên bờ
Áo chẳng phẳng phiu,người chẳng ráo
Tuổi thừa ngồi nóng nhột hai mông
Nhấp nhổm ê chề lời dạy bảo
Nuốt cơm của mẹ thẹn trong lòng
Chỉ có mắt người là khó dứt
Nấn ná một thời cũng hư hao
Ta đành cất bước đau lồng ngực
Quay mặt dấn thân chẳng vẫy chào
Gặp lại một lần thương một thuở
Rồi cũng bôn ba lạc mất nhau
Ông Trời bạc ác gieo thương nhớ
Bao năm côi cút chở hồn đau
Bây giờ khấn nguyện người trở lại
Xin tình đừng vội lướt đi nhanh
Con tim máu đỏ thề tin mãi
Người sẽ cho ta trọn duyên lành
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ