TA THA THỨ MÌNH RỒI
Chiều nay mưa rắc hoàng hôn buốt
Mây Trời không vững nỗi đường bay
Con tim thương tật mang gầy guộc
Ngã xuống cô đơn dạ chẳng tầy
Từ giờ hấp hối buông chầm chậm
Cây trỗ ba sinh lạc nhánh nào?
Trăn trở cả đời mơ chút thắm
Duyên tình là nghiệp hỡi người sao!?
Phút cuối hơi tàn nghiêng tròng mắt
Nhìn về xa lại chốn sắp đi
Là cơn luân vũ dày sắp đặt
Nào hỏi lòng ta hận những gì!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ