Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

VÍ VỀ QUÊ HƯƠNG

Quê hương
Như một con đường
Đi quen thì mến,chán chường… nghỉ chân
Quê hương
Có một đôi lần
Té đau không nỡ giận thầm hai hôm
Hàng cây che chắn mảnh hồn
Tang thương dâu bễ cũng còn giang tay
Cưu mang đâu phải vài ngày
Trăm năm chưa cạn nghĩa dày tình thâm
Con đường
Mưa đổ lâm râm
Yêu như thơ ấu từ tâm vụng về
Đèn chong nhàn nhạt chấp nê
Lớn bao nhiêu cũng cận kề đâu xa
Ai mong dệt gấm thêu hoa
Ta cần thăm mẹ bôn ba mấy thời
Đường nghe không hỡi
Đường ơi!
Vết thương loang lỡ chứa người nhục vinh…
Lâu rồi đường chẳng nên tranh
Ố thương
Xốc nhớ
Gập ghềnh sử son
Thẹn lòng khi nhắc nước non
Đường trơ như bới/chen bon như đào
Quê hương
Đã biết dài bao
Ta đi ngàn bận
Nao nao lúc về
Lạy Trời
Thôi những u mê!
Vá cho lành lặn
Giữ lề cho ngay…

Con đường vừa rợp lá bay
Mùa Xuân sắp trổ hây hây má nàng
Quê hương
Chớ để điêu tàn!
Ấp yêu bú mớm đừng mang dâng người!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ