KHI ĐÀN ÔNG Ở RIÊNG NHÀ
Nhà chỉ có 1 đàn ông
luôn chênh chao thừa thiếu
Thừa bộn bề lượm thượm chuyện nắp ngăn
Gà trống một mình,không chăm chút chuyện uống ăn
Cơm canh hay nguội
Chăn màn hay đùm túm
Bếp núc lạnh tanh,lửa thèm cháy lớn
Đĩa chén gầm gừ vắt vẻo nhớ quên
Thừa những món ăn khó gọi thành tên
Qua loa đại khái bao tử thường dễ tính
Bởi không ai đứng cạnh bên vòi vĩnh
Muốn thử món này!
Mai nghiên cứu món kia!
Không có đàn bà-chú Mèo dẫu đi hia
Chả cần mực thước-kiểu dáng gì cũng tạm
Nhà chỉ có 1 đàn ông
Mỗi ngày như mọi ngày
Nhàm chán!
Đi chợ một lần ăn cả tháng chưa xong
Không thèm vẽ vời tô điểm đỡ tốn công
Không ai thưởng thức cùng
Tất cả đều nhàn nhạt
Nhà chỉ có 1 đàn ông
Phòng trống thênh thang
Lại chật!
Hương khuyết bâng khuâng dẫu xịt tưới mùi chi
Không nhớ đường về mỗi bận bước ra đi
Không lưu luyến khi
Lạc chiều trên phố lạ
Qua bốn mùa Thu Đông Xuân Hạ
Vẫn như nhau
Vẫn cánh cửa
Lối ra vào
Nhà chỉ có 1 đàn ông
Chưa từng biết xôn xao
Có người ngóng đợi vòng tay ôm chào đón
Không cánh tay mềm vin vai hôm sớm
Không có chần chừ
nụ hôn nhẹ sáng tiễn đi
Hai mươi bốn giờ đủ tương ngộ chia ly
...................
Thậm chí không
Ai người trò chuyện
Thiếu những nâng niu chung lòng bày biện
Thiếu chút điểm tô màu sắc lá hoa
Nhà chỉ có 1 đàn ông
Thiếu hơn hám đàn bà
Như Trái Đất
Đại Dương chừng cạn hết
Ừ!Chưa chết
Dĩ nhiên là chưa chết
Nhưng sống nửa hồn
Luôn dằn vặt xót xa
Nhìn kỷ xem có đúng nghĩa là nhà?
Đảm đang cho mấy
Là đàn ông
Chỉ thế!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ