Thứ Ba, 13 tháng 10, 2009

ĐAU


Category: Tổng hợp, Tag: 10/13/2009 06:17 pm


Thơ ta cũng như là máu lệ
Chảy triền miên khi thoi thóp bên người
Giọt cuối cùng vẫn tràn như có thể
Đến cạn nguồn và thân xác buông xuôi

Thơ loang lỗ rồi đỏ bầm nghẹn uất
Thấm ngập ngừng chưa tới được chân ai
Cứ tuôn chảy chẳng nghĩ suy còn mất
Cứ rưng rưng chờ qua hết từng ngày

Lệ nhỏ xuống đón đưa người trong mộng
Phủ phàng thay chỉ vài khắc mua vui
Máu dù cạn vẫn còn hơi cháy bỏng
Sao tình em chẳng chịu mĩm môi cười?

Máu và lệ-Vật trần gian ô uế
Thơ nào thanh khi máu lệ dưỡng nuôi?
Em thuần khiết ta cam lòng hiến tế!
Đừng mang theo-Sẽ vấy bẫn tim người!

NK

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ