Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

BÊN LỀ


Category: Tổng hợp, Tag: 09/10/2009 08:07 pm


“Đứng ở ngoài đầu đường
Đứng ở đầu con sông
Ngó về con đường cũ
Mênh mông,mênh mông….”(Phạm Duy)

Bây giờ chẳng dám lội sông
Bởi con đường ấy mênh mông quá chừng
Tội gì theo mãi người dưng
Người dưng bạc ác chẳng lần cầm tay
Chẳng lần bất nhẫn chau mày
Để ta dịu vợi thân này lênh đênh
Nỗi trôi phiêu dạt mấy miền
Nhìn theo đường cũ triền miên ngập buồn
Mưa chiều vần vũ trút tuôn
Nắng chiều vàng vọt nhuộm đường ta đi
Ta đi,lầm lũi sầu bi
Ta đi,nhặt lá nhâm nhi tình sầu
Ta đi,gọi mãi tình ơi
Tìm môi chẳng được-tình khơi thêm dài
Bàn tay nào kiếm bàn tay
Bao năm vô vọng héo gầy tình xưa…

Bây giờ người hối hay chưa
Bắt con tim nhỏ đong đưa duyên tình.

NK

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ