Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

BỚI ĐÀO


Về ngang qua trường cũ

Gốc Phượng xưa cỗi già

Mờ đâu còn nét chữ

Khắc tên em và ta

 

Về ngang qua lối cũ

Thưở nào còn đón đưa

Cỏ thẩn thờ xám úa

Tường phủ phàng gió mưa
 

Về ngang qua quán cũ

Góc nhỏ ghế la đà

Không em ngồi đây nữa

Gió chiều thôi thổi qua

 

Về ngang qua tình cũ

Ký ức nay vẫn đầy

Trùng trùng men quá khứ

Tưởng như vừa mới đây

 

Về ngang ta hồn cũ

Mệt nhoài lắm vết thương

Mỏi mòn trông một thứ

Mà…xa vời nghìn phương

 

Về trông trang thơ cũ

Rũ mềm chút tư tương

Đời ơi sao ngắn vậy!

Những mong manh vô thường

 

NK

6 Nhận xét:

Tại lúc 19:48 24 tháng 4, 2013 , Blogger Phuợng Tím nói...

Bới đào rồi lại chôn đi
Hỡi người thôi bới làm chi thêm buồn
Đời mong manh thật vô thường
Nên tình theo gió muôn phương bay rồi!

 
Tại lúc 20:20 25 tháng 4, 2013 , Blogger MÊNH MÔNG TRẦN THẾ nói...

Gió bay bỏ mặc tình tôi
Trong mơ vẫn phải mồ côi đứng nhìn

 
Tại lúc 02:44 2 tháng 5, 2013 , Blogger TieuChieu nói...

Chà chà,

"Trùng trùng men quá khứ

Tưởng như vừa mới đây"

Giờ người chạy mất dép

Hỏi có còn roi mây? :))

 
Tại lúc 21:45 3 tháng 5, 2013 , Blogger Huỳnh Gia nói...

Bạn cũ dọn qua nhà mới im , re hè ...

 
Tại lúc 22:27 10 tháng 5, 2013 , Blogger TieuChieu nói...

Bới gì lâu dữ hông biết. Đt nhỏ bị hư rồi, mất số nl rồi, có gì nl đọc được cái này thì gọi nhỏ hen :D

 
Tại lúc 21:03 20 tháng 5, 2013 , Blogger TieuChieu nói...

Bới đào lái lại là báo đời đó nl. Mần chi mà lặn lâu dữ :P

 

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ