THƠ TÌNH MÙA NÓNG NỰC
Có một màu hoa
Vàng như buổi chiều rực nắng
Muốn hái tặng em-thay lời chân tình thầm lặng
Chỉ e không đủ đầy
Cho lời tỏ bày đang chứa trong tim
Em cần một nhánh thôi ư?Là chẳng thể vẹn nguyên!
Bên mái so cả hàng dài thẳng tắp
Giá như em sang đây…mỗi ngày được gặp
Dưới ngàn hoa…bày mộng…hẹn hò…
Em chúm chím cười
Ta nặng nỗi âu lo
Để giấc chiêm bao cứ lặng thầm bối rối
Chiều Chủ Nhật
Đường dài đi chẳng tới
Cố gọi tên
Vùng phủ sóng chập chờn
Quay lưng đi mà tâm cứ giận hờn
Hoa không tặng,lời thương không nói nữa….
Thề giữ được- dối lòng đôi ba bữa
Gặp lại rồi… chới với… lại là ta…
Trời sinh chi ngây ngốc đến thật thà
Em mà biết…chắc ta đành bỏ xứ…
Mắt biếc dao cau-phải chăng lời trách cứ?
Xưng hô vụng về…
Muốn nói lại ngó lơ…
Vu vơ nặng lòng,thơ cũng vu vơ
Bụng thấy đắng,ly café càng đắng…
Giá nắm lấy tay
Môi đừng cong cớn giận
Giá tựa vai gần
Đời còn sá chi vui!?
Em nỡ lòng ám ảnh cả đời tôi!?
Bằng những vô tình lúc vờ lúc thật!?
Để đấng mày râu thành con lật đật
Không dám trách người chỉ tự trách lấy thân…
Gió mùa Hè từng sợi thổi lần khân
Sao không hứng trọn cho cõi lòng rượi mát?
Em đừng để góc hồn lên men đắng chát
Hãy chiếm lấy tôi rồi hành hạ cũng đành
Đừng như chim bay mãi tận trời xanh
Một lần xuống đậu-thành món rô ti người ta nhắm…
Hãy nhanh nhanh lên nồng nàn say đắm
Yêu ai cũng thế mà-Yêu anh anh cám ơn!
Hoa vàng này mai sẽ vàng hơn!
NK
4 Nhận xét:
Hoa không tặng , lời thương không nói nữa ...
Phí !
Có đâu mà phí!
Chỉ là ví chơi!
"Hoa không tặng,lời thương không nói nữa…. "- Đúng là không phí, Vô Thường ạ. Keo kiệt đấy! ;))
Này!Này!
Nhà cô cứ đả phá người khác là coi chừng coi chừng đấy nhé!
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ