MẮNG CHO BỎ GHÉT!
Em ngốc lắm!
Cưa hoài không thèm
đổ!
Chưa ngã lòng hãy
giả bộ liu xiu
Để cho ta cố gắng đốt
lửa yêu
Còn cháy kịp thưở
trần gian chưa tắt
Đừng thờ ơ,có bao ngày
trước mặt?
Đi hết quãng dài
không hối hận sao em?
Lắm so đo máu cũng
chảy về tim
Chờ đến đích hẳn mười
năm lần lửa…
Gặp một bữa hãy cố
mừng một bữa
Khi trôi xa có kéo
lại được đâu?
Như anh đây nuối tiếc
lúc bạc đầu
Còn trống lạnh một
bên đêm dài thẳm…
Em ngốc lắm!
Trời cho mà không
nhận!
Tài sản nặng
cân-hơn bảy chục ký-nhẹ sao?
Tính sơ sơ hời hơn
cả nuôi heo
Không mất cám mà bỗng
dưng có thịt!...
Em lại được- xài
tài anh bằng thích
Nhiều lắm nghe!Trò
bé đến trò to!
Ngồi xe tựa đầu-lưng
vững chẳng phải lo
Uống ăn vi vu-bếp
núc anh số một
Ra đường có bảo
kê-về nhà làm gối tốt
Chuyện với cao
không phải cậy nhờ chi
Lạnh cho rúc
hông,nóng quạt tức thì
Sáng có điểm
tâm,café thơm miệng
Tối nhạc và thơ,mắt
môi trò chuyện
Đủng đỉnh một thời-khó
nhọc gì đâu!?
Vội vàng lên!Chớ để
thêm lâu…
Không có lẽ!?Bắt
anh chờ mười năm nữa!?
Lúc ấy nhỉ?Chắc
(anh) bấy nhầy như sứa…
Người vất đi-Chó
cũng chẳng thèm tha
Vậy nên không đợi
mãi đâu nha!
NK
4 Nhận xét:
Quảng cáo ghê quá. Nhưng bảo hành bao lâu mà 10 năm sau đã "bấy nhầy như sứa" rồi? :))
Quảng cáo in ít mà!
Bảo hành thì cũng ráng trên mười
Nếu ế chỏng chê sẽ chóng hư
Luật đời vay trả từ xưa vậy
Hàng tốt bỏ lâu cũng nát nhừ! :))
comment cứ phải đòi mã chữ!
Ai biết đâu được!
Ở ké nhà người mà!
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ