KHÔNG THỂ GỌI TÊN
Category: Tổng hợp, Tag: 09/29/2010 12:29 am
Ngẫn ngơ ta là chiếc lá
Rơi rơi vô tình cuối đường
Gót chân em qua dường lạ
Để giờ mỗi đứa một phương
Ngoài hiên gãy đôi chiếc bóng
Ngẫn ngơ một vệt nắng chiều
Nửa bên song còn mong ngóng
Nửa chìm bên ngã cô liêu
Ngẫn ngơ cánh chim về tổ
Hoang mang trong bễ hòang hôn
Có hay vừa quên nỗi nhớ?
Xa xôi đọng sướt mảnh hồn
Mồ côi như bao ngày lạ
Ngẫn ngơ tưởng chợt vừa quen
Môi thơm thinh không mùa Hạ
Bây giờ ai có gọi tên?
Cố đem chôn sâu tình nọ
Sao còn bỗng chốc ngẫn ngơ?
Van xin bình yên mấy độ
Mà nay tim vẫn tôn thờ
NK
Nhãn: MỘT THỜI ĐÃ XA
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ