Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

TỰ CHÚC


Category: Tổng hợp, Tag: 11/19/2010 05:19 am


Cũng có thời ôm nghiệp tháo giày
Gõ đầu bọn trẻ đến mỏi tay
Sợ chuốc vào thân lòng thù nghịch
Nên trốn giảng đường chạy đó đây



Học trò ba bảy dạng thị phi
Đứa mới lớn lên chẳng biết gì
Đứa cỏng trên đầu hai thứ tóc
Đứa nom sáng ý,đứa đần si

Đứng chốn chông chênh lòng tải đạo
Cầu kiều chân mục nạm kim ngân
Bạc tiền hý lộng,bằng điên đảo
Tri thức cỏn con,chữ vài ngàn

May nhờ xa được chốn trường thi
Gẫm lại bốn năm chả được gì
Vài thằng son số lên quan chức
Mấy thị đời hên mặt trát chì

Lâu quá học trò quên "bất lương"
Ô hô!Phấn bảng chẳng chung đường
Chợt buồn nhớ lại thân thầy giáo
Bạc bẽo như đời-Lọ như tương!

Thôi tự thân ta chúc lấy mình
Một đời đắm nhục,một phút vinh
Trồng cây đã khổ.Trồng chi chữ!
Nghề giáo cưu mang chán tội tình

NK

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ