Thứ Ba, 3 tháng 10, 2023

TỪ NGƯỜI

 Từ mưa một túm vô tình thả

Ngập ngụa làm tim hóa biển buồn

Từ mây u oán đem về hạ
Bốn phía chợt nhòa quên tiếng thương
Từ sông qua thác ghềnh tuôn chảy
Mất mát thành quen mãi đi xuôi
Phù sa vắng bóng dòng trơ đáy
Cây vẫn chờ xin chút ngọt bùi
Từ trăng phiền muộn đêm nằm thở
Đâu đó thềm xưa phủ lá vàng
Dấu vết một thời chân gác trọ
Giang hồ ai biết vốn đi hoang
Từ em năm ngón tay thầm lặng
Vuốt phải đời này nghe xót xa
Trái cấm hiển hình ra trái đắng
Tàn hơi được mất vẫn mình ta
NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ