HỎI NGƯỜI
Còn lời nào chưa nói với nhau không!?
Mưa đã trút phủ phàng mờ ký ức
Loang lổ tình xưa-vụng về góp nhặt
Vá víu đường Mây-thấp thoáng Trăng tàn
Thời dịu ngọt bao nhiêu lòng chưa phỉ
Chiêm bao sánh đôi em hóa thành Đắc Kỷ
Tiếc bản thân mình chưa phải Trụ Vương
Vậy là đành buông bỏ hết yêu thương?
Vậy cũng phải xa trông niềm luyến ái?
Chơi hết vui người không trở lại?
Thấy đèn rồi đom đóm đã mờ câm
Bao năm muộn phiền đi hướng xa xăm
Cái gọi là người yêu bỗng dưng thành khách lạ
Chuyến tàu băng đêm một đời hỉ xả
Mưa nhụt chí trai,tàn tạ quay về
Vũng ưu phiền đắm đuối nốt oan mê
Khóe mắt không cam nhìn lên thân phận
Ô hay!Thuyền không độ,ghé bãi bồi lận đận
Kêu than gì không qua chữ trần ai!
Tiếc chi hoài một lối chông gai!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ