Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2022

HỎI NGÀY TRĂM NĂM


Có một ngày em nói yêu tôi
Con Sẻ nhỏ hóa Đại Bàng tung móng vuốt
Mệnh đề yêu thương biến thành cắn nuốt
No nê rồi tình lẳng lặng buông trôi
Có một ngày em nói yêu tôi
Màu xanh của lá thở dài sườn sượt
Soi trong thẳm sâu đáy buồn mắt ướt
Tôi chiếc lá vàng chập choạng thầm rơi
Có một ngày em nói yêu tôi
Vầng Trăng cũ kia nụ cười ngơ ngác
Mây cũng bâng quơ khẻ khàng chìm khuất
Thương mấy cho vừa-cũng của người ta
Có một ngày mình chơt lạ xa
Con tim nhói đau cho lần chạm mặt
Dành dụm bao Thu dễ dàng đánh mất
Nỡ nào đoạn đành tội lắm người ơi
Đến một ngày em nói yêu tôi
Thời gian đã qua lửa nồng nguội lạnh
Có bao giờ nghe lòng mình canh cánh?
Lỡ một nhịp hồng còn tiếc Xuân phai?
Giá như rằng em nói yêu ai
Tôi muốn van xin thấy mình trong đó
Xin chút ngây ngô tự tìm đốn ngộ
Mà biết dại khờ lệ chảy mềm môi
Nếu một ngày em nói yêu tôi
Dòng sông cô đơn vẫn còn đang chảy
Nhìn nhau một lần gọi vọng mãi
Yêu hết một đời
Mong thế này thôi!
Đến khi nào em lại nói yêu tôi!?
NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ