NHỚ CAFE THỦY TẠ
Mái tím loang Trời,chiều cũng tím
Nặng hồn trĩu gánh tím thời gian
Đà Lat hoàng hôn thơ tắt lịm
Mua vui chẳng kịp trống canh tàn
Xuân đã bao mùa Hoa tím nở
Dịu như sương khói mắt môi người
Nghèn nghẹn khung buồn qua phố chợ
Tim lời tự vấn với gương soi
Mai vác hành trang về chốn ấy
Thử tìm hơi hám tím đường mơ
Hoa chẳng nhớ người thôi đành vậy
Cứ để con tim tím mong chờ
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ