Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

ĐƯỢC CHĂNG?

Có một nơi ta đi từ thầm lặng
Và trở về thầm lặng như đi
Đời ngắn mà!Sớm muộn chẳng hề chi!
Có thể là vùng cằn khô bên triền dốc
Có thể là...cánh đồng mông mênh đang trẫy lộc
Bầy mục đồng hàng bữa vẫn lại qua
Khói lam chiều uốn éo phía xa xa
Có mùi rạ thỏang đâu đây ngai ngái...
Ngày hai buổi hương đồng quen thư thái
Cuốc vườn thưa chưa mỏi đủ liếp hoa
Dậu chênh vênh giam chẳng được đôi gà
Bao thuốc dở hững hờ quên ngón đốt...
............
Ta muốn về nghỉ lưng đường ngang dọc
Thôi khỏi vẫy vùng-chống chọi lại số phần
Em đã không còn kiêu hãnh giai nhân
Ta dại dột dõi theo dòng phẩm hạnh
Bỏ hết để thấy lòng không canh cánh
Vất vã trăm chiều rồi gặt hái gì đây!?
..............
Ở cạnh mình đã lắm sẳn gió mây
Xoay mặt lại có lắm trời núi biển
Hãy tự dối sao còn hòai chinh chiến
Với chính ta hòai phí cả cuộc đời
.................
Thôi thì thôi!Giờ cứ thử rong chơi!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ