Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010

BUỒN

Nhìn trời nhìn đất nhìn mây

Nhìn hoa nhìn cỏ nhìn cây quanh mình

Bây giờ tất cả lặng thinh

Chẳng ai còn nhớ chút tình hôm qua

Tự ta ta thấy lạ xa

Hay trong tâm khảm tự ta bẽ bàng

Gió đêm cũng vội phủ phàng

Đường khuya thấm lạnh bàng hoàng bước chân

Nào đâu giây phút tưởng gần

Nào đâu lời nói ái ân ngày nào

Sao giờ tất cả bay cao

Chỉ còn cay đắng rót vào châu thân

Tái tê gió rét một phần

Tái tê trong dạ ngàn lần người ơi

Ngày xưa xa xót một đời

Ngày nay biếng cả nửa lời thở than

Muốn đem nông nỗi cưu mang

Về chôn riêng cõi thiên đàng mình ta

Với tay cố hỏi Trăng già

Ngày mai biết có ai là người quen

Để cho mình đã ươn hèn

Buông tay một phút tìm quên vạn ngày

Nỡ lòng trách giận ai đây

Không không là tự đọa đày mà thôi

Thôi không yêu lấy nữa rồi

Thôi không còn có một đôi chim bằng

Tứ bề sủng ướt mưa giăng

Bỗng đâu chới với ăn năn riêng mình



NK

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ