Bầu Trời không che chung tất cả cùng một lúc
Khi nơi này sáng rực ánh hồng thì nơi kia lui vào bóng tối đêm đen
Vậy nên đừng ước ao
Tất cả phải vẹn nguyên
Vì ưu ái không dành hẳn cho riêng cho ai cả
Em và tôi
Đã có một thời tất tả
Công toại danh thành bên cạnh chẳng còn ai
Xin đừng
Buông câu hẹn ước ngày mai
Ngày mai sẽ ra sao?Có thể nào biết trước!
Nên dù có gặp bão giông
Dù đang giữa dòng nuớc ngược
Không khác chi ngụ gác tía lầu vàng
Chỉ dặn mình sau trước phải kiên gan
Xem ngoại cảnh như tấm tuồng hư ảo…
Mong lúc cơ hàn đắp chung tấm áo
Mong lúc vinh hoa quên chuyện đổi thay
Em có chìa cho tôi?Ấp ám của bàn tay?
Tự nguyện bước xuống sình đi chung lối?
Mai còn rưng rưng mắt nhìn đắm đuối?
Qua một đêm giáp mặt lại đầu ngày
Để khoe rằng má cũng đỏ hây hây
Vì tim có một con tim đồng nhịp…
Em có nhận tôi đồng hành suốt kiếp
Trọn kiếp này và cả kiếp mai?
(Hẹn nhau tìm gặp lại lúc đầu thai)
Khi em buồn tôi sẽ cỏng lên vai
Nhong nhong gửi em về thời con trẻ
Khi em khóc tôi sẳn sàng uống lệ
Giữ vẹn nguyện từng giọt rịn từ em
Không quên choàng tay sưởi ấm hằng đêm
Và ve vuốt nhẹ nhàng khi hờn dỗi
Không cãi không la mỗi lần em nói
Có chanh chua tôi chỉ phạt nhẹ thôi
Bằng môi mình bịt chặt lấy bờ môi
Để quên giận và bắt đền lặp lại
Suối tóc em ngày xưa,tôi lại chải
Như sông lòng mình êm ái trôi xuôi
Cả phần đời mong chỉ rắp tâm nuôi
Nguồn lửa ấm cho tim em rung động tiếp…
Có một ngày nếu em chìm giấc điệp
Tôi sẽ ru hời khi ai xếp lá sầu
Tất cả giờ còn riêng mỗi của nhau
Tôi sẽ bế em về trên nếp lá…
Em thấy không?
Hạnh phúc không còn lạ!
Giá như giờ em có thể đưa tay
Thần tượng mềm lòng-tôi xin lại của tôi ngay
Người yêu dấu!
Trăm năm rồi ly biệt
NK