Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

ĐÚNG MÀ

Ta lầm lỡ nhớ em từ dạo ấy
Đến bây giờ ngực trái vẩn còn đau
Vẫn mưa nắng hai mùa luôn sóng dậy
Cánh buồm con tơi tả,biển đục ngầu

Trăm ngàn hướng biết về đâu cho gặp?
Tiếc thương chờ,luyến ái đợi trao dâng
Chỉ sợ muộn ngọn nến nào đợi thắp
Mấy tầng yêu là giục giã mấy tầng

Ta lầm lỡ cuốn theo chiều bạc hạnh
Ngời xa trông môi mắt sắp hư vời
Cà trái tim đã nhuốm màu hoang lạnh
Nhớ ở trong hồn
Đuối chực chờ rơi

NK

HẠ RỒI


Mưa mấy chiều rồi mưa vẫn mưa!
Thời gian ngao ngán trượt như thừa
Cái kén bây giờ trôi ẩm ướt
Đêm nghe dĩ vãng dậy cợt đùa

NK

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

NGHỊCH THƯỜNG

Đôi khi vài cọng cỏ
Làm cháy cả chân trời
Sợi tóc nào rất nhỏ
Vướng đến… đau suốt đời

Hạt bụi li ti bé
Rơi vào mắt cay xè
Mủi kim-Nào đáng kể!
Chích nhầm tim…tái tê

Cho dù bao la thế
Mênh mông đến khôn cùng
Lòng người hơi tác tệ
Thế gian tràn bão giông

NK

TỪ LÂU RỒI QUÊN MẤT




Khi tình dịu vợi
Rớt xuống hai vai
Môi sao mong đợi
Làm ấm hình hài

Đôi dòng nhiệt huyết
Cùng chảy về tim
Nhu hương mãi miết
Mông mênh kiếm tìm

Vòng tay tròn trịa
Thôi thúc hoang sơ
Van lơn bao lẽ
Đam mê ngóng chờ

Giống làn mật ngọt
Thấm khắp châu thân
Ôi tan như trót
Níu nhau ngàn lần

Rồi đi rồi đợi
Lính quính bôn ba
Trái tim chới với
Hồn treo mù lòa

Vì yêu là những
Sợi tỏa xích gông
Qua sông còn đứng
Quạnh hiu đò lòng

Ngày mai còn dấu
Vết tích bễ dâu
Nên hôn mê đậu
Cánh chim ngày đầu

Xuống đời bên vực
Em vận trùng khơi
Cháy bao rưng rức
Thiết tha gọi mời

Đếm lần hiện diện
Giữa vũng lầy nhau
Có bao ước nguyện?
Có bao oán sầu?

Đến giờ còn nhớ
Một thuở sân si
Trôi ngang phố chợ
Hết-chẳng còn gì

NK

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

KHI QUANH TA CHẲNG CÒN THẤY AI



Em gần mà như xa
Từ khi vừa chạm mặt
Qua nửa đời bôn ba
Mới hay mình đánh mất

Cả trái tim khờ khạo
Nhịp đập hoài ngây ngô
Em đổi thay màu áo
Ta vỡ tình học trò

Ba mươi năm lận đận
Cút bắt một vết buồn
Chẳng biết thương hay hận
Bám vào dấu môi trơn

Biết rồi tình xa mãi!
Như nước xuôi dòng sông
Đi –có bao giờ lại?
Vu vơ một cội buồn

Giờ em là Tinh Tú
Chìm vào Trời hư vô
Chỉ còn đem cất giữ
Dấu yêu chưa hẹn hò

NK

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

NẾU CÒN CÓ DỊP

Vái Trời mưa ướt,đường trơn!
Để em ở lại dỗi hờn cùng tôi
Với hai con mắt ngậm ngùi
Chờ xa Mây lại phủ vùi tóc mai
Cùng đêm
lẫn lộn hình hài
Cùng hơi
đánh tráo lạc loài thịt da
Cùng ta
trộn khuấy gần xa
Cùng giây bạc hạnh
Thiết tha gọi về
Chăn là mơ!
Gối là mê!
Vỡ òa ký ức tái tê cội nguồn
Cần gì đếm đến mười thương?
Nửa lần nghịch chiết
Trói đường về nhau

NK

Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

QUÊN GÌ

Ừ quên rằng đã say chiều
Rằng rơi ký ức ít nhiều đa đoan
Từ khi hồn chuốc màu hoang
Là Thiên Sứ chết-là nàng bỏ ta

Ừ quên
Những bước không nhà
Con tim thương tật đã là trùng khơi
Còn vui giây phút bên đời
Mong em đừng thốt nửa lời thương tâm

Một mai đau gót lạc lầm
Ta xin dâng nốt cũng ngần ấy đau

NK

Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016

LẠI NÓI VỀ ĐÀN BÀ

Đàn bà cũ
đường cong mềm hơn trước
Và đầy hơn như trái chín trĩu cành
Đàn bà cũ mượt mà không gương lược
Hẳn nồng nàn hơn vị lúc còn xanh

Đàn bà cũ đã phai dòng đắng chát
Trôi hết chua ngoa,nhạt bớt cay xè
Đủ tinh tế không học hằn mặn nhạt
Đủ cảm thông lời soi rọi đam mê

Đàn bà cũ như cây đàn đã thử
Âm thanh lắng sâu ve vuốt bình hòa
Long lanh sắc,mặn mà từ quá khứ
Không còn thô chờ gọt dũa thêm qua

Đàn bà cũ với những người hoài cỗ
Hiểu đến chi li vết gợn bụi phong trần
Bễ dâu sang dạy cho hồn thức ngộ
Dẫu chưa là tri kỷ cũng tương thân

Thì thôi xin,ta chọn tìm người cũ
Khi bên đời nhiều khói tỏa hương bay
Nuôi nấng lấy hoa cuối ngày riêng nụ
Mà hương yêu còn rạo rực đêm này

NK

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

SẮP MÒN NĂM THÁNG RỒI EM

Em già rồi,chân chim vờn lên mặt
Ta cũng hụt hơi từng bước dõi tình
Sao cứ đợi thân sắp về với đất
Mới chịu ngoái nhìn tiếng gọi con tim?

Em chậm rồi,rớt lại sau phù phiếm
Môi còn thơm nhả son phấn dịu mùi
Đừng thở gấp vói chim sa cá lặn
Ta vẫn chờ,mong được thế này thôi!

Em lạnh rồi,vai còn đang hở trống
Có một người cắm cúi mãi xoa tay
Hơ cho ấm đường về tim em nóng
Sẽ chảy một dòng như rượu làm say

NK

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016

THÊM 1 LẦN

Tháng Năm
Mưa
Vỡ òa mầm trồi lên từ cát sỏi
Phiến buồn tình nhân giữ lại
Mấy mùa qua rệu rã bỗng đâm chồi
Màn Trời nhòa những giọt ướt tinh khôi
Mát rượi hồn cuối tuần căn gác trống
Bước dưới chân trần ngỡ chừng võng lọng
Có lẽ Quân Vương cũng chỉ thế này
Dẫm dương gian tựa phá khói sương bay
Khoác mây mấy tầng uy phong hùng dũng
Tháng Năm
Mưa
Trái sầu vừa rơi rụng
Có cánh Chuồn Chuồn chợt băng ngang
Ta ngắm mình đang sủng mượt màu tang
NK

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

KHÓ TIN

Khi khốn khó người ta chia nhau muối mặn
San sẻ đồng đều cả những ước mơ
Nhường đến hạt ngô,từng cành rau đắng
Thành tâm vị tha chẳng chút ngại ngờ

Dạo đói khát cùng leo nhành đu đủ
Vẫn nghênh ngang cười cợt phút tử sinh
Thản nhiên qua dù bom rền đạn hú
Và yêu người không cần đợi yêu mình

Như thế đấy!Tâm sáng trong bùn đục
Như cuộc đời chỉ có rặt màu xanh
Ai biết được lúc ngời vinh hết nhục
Lương tâm rụng răng-đạo đức tan tành

Ngày tự nguyện buông cày cầm lấy súng
Chỉ nguyện cầu đổi lại súng lấy cày
Rồi thích thú có súng đời uy dũng
Bắn giết say hồn không muốn súng rời tay

Ôi! Quyền lực!Như một liều thuốc độc
Đắm say rồi còn ai muốn buông ra!
Mặc luân thường,kệ miệng đời gai góc
Anh nông dân thích ngồi ghế quan tòa

Nên cái dốt khiến người ta gian dối
Lòng tham lam làm mù quáng kẻ ngu
Viện dẫn thánh thần,quên mất tội
Biến bầu trời xanh thành chốn ngục tù

Trăm năm nữa đời cháu con nào nhắc?
Hay chẳng còn gì thế hệ cháu con?
Khi đưa lối dẫn đường cho giặc
Dập tắt từ nay cơ hội trường tồn

Thà khốn khó tình người còn hiện diện
Bả vinh hoa làm điên đảo giống nòi
Hai chữ đồng bào đang cơn nguy biến
Dân tộc này xin được sáng soi!

NK

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

VẬY ĐÓ

Khi không
Mình
lại buồn mình
Trời
không buông gió
cõi tình
hư hao
Sợi tơ nhúng
quẫy ba đào
Giờ
Nuôi yên nghỉ
Ngọt ngào môi xa

NK

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

KÝ ỨC THÁNG NĂM

Tháng Năm về lén đường ký ức
Mưa vội một lần cũng ướt sân
Xơ xác cội buồn ngang lối cũ
Với chút cô đơn chẳng thấy gần

Tháng Năm định mệnh ngày xưa ấy
Đi mãi không về bỏ lại đây
Một góc bẽ bàng mong che đậy
Một nụ tình xanh đã héo gầy

Và xanh rêu đã bao mùa đóng
Dày kín nỗi niềm khúc bơ vơ
Hồn hư hao tựa trang giấy mỏng
Chỉ ngầy ngụa dựa mấy dòng thơ

Một kiếp phiêu bồng toan bước tiếp
Nhọc nhằn binh lửa dấu còn loang
Ai hay sức cạn quanh đời bịp
Gục chết hoài mong cửa Thiên Đàng

NK